Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

[Oneshot] [ MA] Làm bã xã anh nhé! [YeWook]



Author : NewS Bum a.k.a Alex P
Disclamer: Họ thuộc về nhau nhưng trong fic họ thuộc về Au.
Ratting: MA
Category: pink, romance, smut.
Paring: YeWook
Startus: completed
Warning: Ai không thích, anti couple này hãy click back.

'Tít tít tít tít....'
Ryeowook với mạnh dạn với tay tắt chiếc đồng hồ báo thức đầu giường, uể oải mở chiếc cửa sổ rồi lê thân bước về phồng tắm. Một lát sau cậu bước ra với sơ mi xanh sẫm và chiếc kaki nâu nhạt.

- Bắt đầu làm việc thôi!

Nhanh chân rời khỏi nhà tiến đến cửa hàng. Đó là một cửa hàng bánh ngọt nằm cách nhà khoảng tầm ba ngã tư. Cậu làm ở đây cũng được gần một năm rồi.

- Sư phụ đến rồi, có hàng mới về đấy ạ.

Vừa bước chân vào cửa, một nhân viên trong cửa hàng cuối chào lễ độ với Ryeowook. Cậu ấy tiếp tục.

- À phải rồi, quản lí tìm sư phụ đấy, hình như có khách hàng lớn thì phải!

- Tôi biết rồi, cậu kiểm tra hàng rồi đưa mẫu cho tôi.

- Vâng, sư phụ yên tâm.

Ryeowook từ tốn tiến đến phòng làm việc của quản lí. Trong lòng cậu có chút nôn nao, đã gần một tháng nay anh đi công tác tuốt tận bên Ý mà không nhắn tin gọi điện bưu thiếp hay một lá thư. Định bụng lá sẽ mắng cho anh một trận nhưng khi mở cửa ra cậu chẳng thấy gì.

- Yah! Kim Jong Woon!... Ơ sao không có ai hết vậy nè.

Hơi hụt hẫng nhưng cậu chẳng biết phải làm thế nào, thấy có vật gì đó trên bàn. Tò mò cậu tiến tới. À thì ra là chiếc đồng hồ, cầm lên ướm thử vào tay. Ôi mẹ ơi vừa như in, lại hợp với cậu mới lạ chứ. Mãi mê ngắm chiếc đồng hồ cậu không biết rằng có một cái gì đó đang tiến lại gần.

- Nó hợp với em lắm đó!

- Buông ra ai cho ôm mà ôm! Đi cả tháng trời không tung tích, giờ về ôm tui là sao? Buông ra. - cậu cố gỡ tay của anh ra nhưng làm sao gỡ được cậu yếu hơn anh mà.

- Nhớ muốn chết luôn chứ bộ, tại công việc nhiều quá, tranh thủ làm về với em nè. Cho anh ôm miếng đi... - Jongwoon siết cậu chặt hơn nữa.

- Chứ không phải lo cho mí cô chân dài quyến rũ bên kia ư?

- Em nghĩ anh như vậy thật sao? - Jongwoon quay mặt đối diện với cậu, vòng tay qua thắt lưng kéo hai người gần nhau hơn nữa.

- Anh làm gì...ch..ặt...t..h..ế..?
Chưa để Ryeowook nói trọn vẹn câu, Jongwoon đã chiếm lấy bờ môi ngọt ngào của cậu. Ban đầu nhẹ nhàng dần dần mãnh liệt hơn. Ryeowook cũng bị nụ hôn của anh làm cho đê mê, quàng tay trên cổ anh cậu bắt đầu đáp trả. Nhưng Jongwoon tham lam hơn mút lấy môi dưới làm cho cậu rên một tiếng thật khẽ. Thừa cơ hội đó, anh luồn lưỡi khám phá khoan miệng ấm nóng của cậu, lôi kéo chiếc lưỡi của cậu vào cuộc. Hai chiếc lưỡi cứ thế mà đùa giỡn không ngừng từ bên này sang bên kia.
Chán trường Jongwoon tiến đến cái cổ trắng ngần của cậu. Nhưng Ryeowook lại nhẹ nhàng đẩy anh ra. Khó hiểu, Jongwoon áp trán mình vào trán của cậu.

- Sao thế?

- Còn phải làm việc mà, anh muốn em bị bọn nhóc phát hiện à?

- Có sao đâu nào, sơm muộn gì thì chuyện của chúng mình tụi nó cũng biết thôi.

- Thôi, tối nay gặp! *chụt* - Cậu hôn nhẹ lên môi của anh rồi xuống cửa hàng.

Cậu lúc nào cũng thế, luôn luôn cẩn thận trong mọi việc.
---------------------------
Tối hôm đó, tại nhà Jongwoon.

Hai người đang thưởng thức rượu vang thật lãng mạn.

- Em yêu, nói cho anh nghe em muốn làm gì nào?

Jongwoon tiến đến ôm lấy cậu từ phía sau, phả vào gáy của cậu từng hơi thở nóng nổi. Ryeowook dựa vào anh như một con mèo nhỏ, tay cầm ly rượu đưa lên đôi môi ngọt ngào của cậu uống một ngụm rồi nhẹ nhàng trả lời.

- Anh nghĩ chúng ta nên làm gì khi đã có men say thế này?

- Tất cả những gì em muốn anh đều đáp ứng cả, con mèo nhỏ của anh.

Đặt ly rượu đang cầm trên tay xuống chiếc bàn, anh nắm lấy tay của Ryeowook mà hôn mà hít. Rồi anh hôn vào gáy của cậu. Ryeowook nhạy cảm nảy mình đứng dậy, khiêu khích anh.

- Bắt được em thì tất cả sẽ theo ý anh.

- Chơi trốn tìm ư? Được thôi, nhớ những gì em nói nhé, đừng có mà hối hận. Anh đếm đây...

Jongwoon nhắm mắt lại để Ryeowook tìm chỗ trốn. Cậu nhanh chân chạy đến chiếc tủ quần áo trong phòng thay đò của anh trốn trong ấy. Sau 13s Anh tìm kiếm cậu, thừa biết cậu sẽ trốn ở đâu nhưng anh không tìm mà muốn trêu cậu một chút. Anh tạo vài tiếng động giả rồi ung dung trốn sau tấm màn. Đúng như anh dự đoán, khi không thấy gì Ryeowook sẽ tìm anh ngược lại. Kế hoạch đã thành công, anh đợi cậu bước đến gần tấm màn rồi bay ra ôm lấy cậu.

- Bắt được em rồi!

- Anh thật là...

- Ryeowook này, làm bà xã anh nhé!

Dưới ánh đèn mờ ảo, hai con người ôm hôn nhau say đắm đến nỗi hai cái bóng hoà làm một. Jongwoon chủ động mạnh mẽ chủ động trong mọi việc. Anh mở từng cút áo, từng chút từng chút da thịt của cậu hiện ra thập thõm và đầy quyến rủ. Di chuyển xuống chiếc cổ trắng ngần để lại những bông hoa nhỏ đánh dấu chủ quyền của mình. Anh tiếp tục với đôi hạt đậu bé nhỏ của cậu, cắn rồi mút anh làm đó đỏ ửng lên trong làn dịch trong suốt. Cứ thế anh cứ mút như một đứa trẻ thèm khát sữa mẹ. Trong lúc này đây cậu chỉ cảm nhận được sự khoái cảm do anh mang đến, cậu không quan tâm đến bất cứ việc gì nữa, chỉ cần có anh là đủ rồi.

- A..h..ah.h..Woonie à, lên phòng..đi...

- Tuân lệnh!

Jongwoon nâng Ryeowook lên nhưng vẫn không buông tha cho đôi môi của cậu. Anh ngấu nghiến nó cho đến tận khi đặt cậu lên giường mới buông tha. Ryeowook thở hổn hển, mặt cậu đỏ như quả mọng chín. Jongwoon bật cười vì điều đó.

- Sao con mèo của anh dễ thương đến thế chứ? Cứ thế này sao anh chịu nổi đây?

Ryeowook thẹn thùng tránh né ánh mắt của anh, càng thẹn thùng hơn khi anh cởi áo của cả hai ra. Đưa cậu vào một nụ hôn nữa, Ryeowook vòng tay quanh cổ anh kéo hai cơ thể sát vào nhau. Một tay anh giữ đầu cậu, tay còn lại lần mò đến phía dưới, gỡ chiếc thắt lưng anh lập tức kéo quần trong lẫn ngoài của cậu xuống. Ryeowook như hợp tác giơ chân kéo xuống phụ anh, chiếc quần đã yên vị dưới sàn, anh và cậu tiếp tục với cái quần của anh.

Mân mê phần đùi trong nõn nà của cậu, anh khiến cậu thoã mãn mà rên lên. Chậm rãi tiến đến hạ thể của cậu anh ngậm lấy nó bất ngờ làm cậu nảy người một chút. Anh mút nó một cách điêu luyện, cắn và day một cách gợi tình.

- Woonie, a~ em..em..

Chưa nói hết câu Ryeowook đã ra đầy trong miệng anh, không chần chừ mà nuốt hết nó anh trườn lên chia sẻ cùng cậu. Lại một nụ hôn nồng cháy nữa, lần này Ryeowook có phần chủ động hơn. Cậu lấy chân mình khoá hông anh lại, làm cho hạ thể của cậu và anh ma sát vào nhau. Đưa tay đặt trước lỗ huyệt nhỏ bé của cậu rồi không báo trước anh xâm nhập vào khuấy động bên trong làm cậu càng rên nhiều hơn, một ngón tay rồi hai ngón tay.

- Ah~ ah~, Woonie, nhanh...nhanh nữa lên...a~

Đột nhiên anh rút ra, làm cậu hụt hẫng.

- Ơ, Woonie?

- Gọi anh là ông xã đi!

- Tại sao chứ? Tại sao phải gọi chứ?

- Nếu không thì thôi!

Nói hết câu anh toan ngồi dậy định bước xuống giường thì cậu lên tiếng.

- Ông xã à, anh nhanh lên đi mà ~ a~ - *đỏ mặt*

Mãn nguyện, Jongwoon đâm vào cái lỗ của cậu. Ryeowook cong lưng ưỡn người đón nhận khoái cảm mà anh mang đến cho mình. Nhịp điệu có phần nhanh hơn, anh dẫn cậu vào một thế giới hoan lạc chỉ có hai người đang nhảy điệu nhảy gợi tình vô đối. Nâng người cậu lên ngồi trên đùi mình, anh hôn lên môi cậu nhưng vẫn không quên nhiệm vụ đang làm, anh thúc ngày một mạnh hơn nhanh hơn nữa, Ryeowook không còn biết gì nữa cậu ôm lấy anh thật chặt vùi đầu anh sâu vào ngực mình.

- Ah!

Biết đã chạm được đỉnh điểm của cậu, anh thúc mạnh thêm vài cái nữa rồi ra đầy bên trong, còn cậu thì bắn đầy lên bụng anh. Mệt mỏi cậu đổ người anh, đặt cậu nằm xuống nệm chuẩn bị rút ra thì cậu giữ đùi anh lại lắc đầu phản đối. Hiểu ý, anh với tay lấy khăn giất trên đầu giường lau đi những vết dịch màu trắng trên người cậu và anh rồi thì thầm bên tay cậu.

- Ngủ ngon.

- Ngủ ngon ông xã.

Kéo chăn lên rồi hôn vào trán cậu và anh cũng chìm vào giấc ngủ.
.
.
.
Ánh nắng xuyên qua kẽ màng soi vào căn phòng chiếu lên gương mặt của anh. Khẽ nhăn mặt anh đưa tay tìm kiếm con mèo của mình nhưng chả thấy đâu. Mở mắt ngồi dậy đảo mắt nhìn xung quanh thấy bóng cậu trong nhà tắm anh nhoẻn miệng cười. 'Cạch' cậu mở cửa bước ra thật sự rất gợi tình, chỉ mặc vỏn vẹn chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của anh, tóc thì ươn ướt nhỏ giọt xuống xương quai xanh của cậu, cặp đùi thò nõn nà khỏi phải bàn. Lấy khăn xoa xoa cái đầu cậu nhìn anh nở nụ cười buổi sáng ngọt ngào.

- Anh đi tắm đi, em chuẩn bị bữa sáng.

Chuẩn bị bước ra cửa anh (lại) ôm cậu từ phía sau.

- Anh có đồ ăn sáng rồi, không cần nấu đâu, bã xã yêu dấu ạ!

- Ai là bà xã của anh chứ?

- Thế hôm qua không biết ai đã gọi anh là ông xã nhỉ? Lại còn chúc 'ngủ ngon ông xã' nữa chứ!

- Em có nói vậy à?

Jongwoon ngật đầu guầy guậy.

- Sao em không nhớ nhỉ? Mà thôi đừng đùa nữa, buông em ra, anh đi tắm đi!

Nói rồi Ryeowook xuống bếp xào xào nấu nấu. Một lát sau anh xuống lầu khi chỉ mặt mỗi chiếc quần jean.

- Bà xã nấu món gì thế?

- Canh bánh bột gạo.

- Oa, thơm quá đi! Bà xã này anh hỏi nhỏ?

- Lại còn hỏi nhỏ, chuyện gì?

- Em có cảm thấy đau không?

- Là sao? Anh nói em chả hiểu gì.

- Thì sau khi ấy ấy xong ấy! Sáng nay em không thấy đau à?

- Đồ ngốc ạ! Anh nghĩ thử coi em có đau không?

Cười một cái cậu tiếp tục với nồi canh của mình, nhưng không để ý rằng có một ánh mắt nguy hiểm sau lưng.

- Anh nghĩ là... thế này này.

Anh bế cậu lên đặt trên thành bếp rồi (lại) ngấu nghiến môi cậu lần nữa.

----------------------

Thanks for reading

[Oneshot][T] Ngày nắng [SooKris]




*Author: NewS Bum
*Disclamer: Tất cả những gì trong fic đều là của au, mọi việc trong fic do con au này nắm giữ, còn ngoài đời thì au không có quyền quyết định. Viết fic nhằm mục đích thể hiện tình yêu của au dành cho họ.
*Ratting: T (just T)
*Category: General, Sad, HE
*Warning: ai không thích fanfic, không thích couple này, anti họ xin click back.
*Note: - Không khuyến những ai đang có tâm trạng vui vẻ đọc shot nì, nhưng đọc thì cũng chả sao.
- Đem fic đi thì hãy pm với mình và giữ nguyên “author: NewS Bum” nhá.
*Startus: Completed
*Sumary: *tóm tắt rồi còn gì vui nữa đâu*
Enjoy~~
Ngày nắng mang anh đến thật nhẹ nhàng. Anh nhẹ nhàng như nắng ban mai và đôi lúc mãnh liệt như nắng ngắt của buổi trưa...rồi lại tiếp tục êm đềm như hoàng hôn. Em yêu anh cũng vì thế. Anh luôn quan tâm, chăm sóc em từng chút một. Đôi khi em nghĩ rằng anh hiểu em hơn cả hiểu chinh bản thân mình...
Tình yêu đôi ta thật đẹp và hạnh phúc ở lứa tuổi đôi mươi vào đời. Nó ngọt ngào như mật ong và anh chính là chú ong tạo ra thứ mật ngọt quyến rũ con gấu tham ăn như em.
Tình yêu đôi ta đơn giản, không quá cầu kì, không quá lộng lẫy, chỉ anh và em bên nhau nồng ấm...
Tình yêu đã kết nối trái tim em và anh là một, không thể tách rời... Tình yêu là định mệnh để ta là của nhau...
Nhưng có lẽ duyên số đôi ta trắc trở không thuận ý trời, nên Người đã mang anh đi, mang anh đi vào ngày nắng chói chang. tại sao Người làm vậy, tại sao số phận trớ trêu khiến anh mãi mãi rời xa em? Tại sao không đễ em được là vợ của anh dù là một chút một chút thôi? Tại sao....????
Em hận ngày nắng
Em ghét ngày nắng
Và em cũng ghét anh....
Sao anh lại giấu? Sao anh lại không chia sẻ cùng em? Anh không yêu em sao? Anh không thương em nữ sao? Hay anh chỉ muốn đàu giỡn với em?
Anh yêu em, anh thương em, anh đối với em là thật lòng. Nhưng chỉ vì yêu em quá nhiều, nhiều đến mức không còn gì để yêu nên anh mới không dám nói. Anh sợ em sẽ đau, sẽ khóc và em  sẽ hối thúc lễ cưới mau đến thật sớm. Em thừa biết là em đau, anh đau hơn trăm nghìn lần, là em khóc, anh sẽ trở nên yếu đuối hơn, là em muốn làm vợ anh thật sớm, anh sao nỡ để em trở thành góa phụ.
Xin em! Hãy để cho anh ích kỉ, ích kỉ một lần thôi. Hãy để mối duyên nghiệt ngã này kết thúc ở đây thôi. Hãy để anh được gặp em ở kiếp sau và ta sẽ mở cuộc tình duyên mới, tốt hơn thế này...
.
.
.
Ngày vẫn trôi, vẫn có mưa, vẫn có nắng... Hôm nay em trở về nơi mà lần đầu tiên ta đã gặp nhau. Nơi mà chàng trai ngoại quốc đi du lịch lạc đường, nơi mà một cô bé đang ngồi dang dở với những bức ảnh của mình... Hôm nay trời không nắng anh à! Phải rồi, đang là tháng mưa mà. Hàng cây lớn hơn trước, hàng hoa bỉ ngạn đỏ thắm hơn trước, mái hiên cũ hơn....
Mưa cứ mãi rơi cho đến khi một chàng trai chạy đến trú mưa.
- "Xin lỗi cậu không phiền chứ?"
- "Oh, anh cứ tự nhiên."
Ngước nhìn anh ta... "Giống quá, thật sự rất giống anh. Màu tóc của nắng, sóng mũi cao, lẫn giọng nói cũng giống anh"
-"Mặt tôi dính gì sao?" - Anh ta cất tiếng.
- "À không, chỉ là nhìn anh giống với người quen của tôi thôi. Anh là người nước ngoài à?"
- "Vâng, tôi đang du lịch bụi, nhưng lạc dường mất rồi!"
- "Anh bao nhiêu tuổi rồi?"
- "Tôi 26 rồi"
- "Thế à, bằng tuổi tôi, tên tôi là Choi Soo Young, nhiếp ảnh gia, còn anh?"
- "Kevin Wu"
Chợt cơn mưa tạnh hẳn, mây bay đi để ánh nắng soi rọi. Cầu vồng cũng hội tụ... Anh biết không, em nghĩ lần này ngày nắng sẽ trọn vẹn không lưng chừng nữa đâu...




[Drabble][G] Kẹo bông gòn [SooKris]






Author: News Bum aka Alex P
Tittle: Kẹo bông gòn
Disclamer: Họ mãi mãi là của nhau chà ai giám giành cả. Kể cả con au.^_<
Ratting: G
Pairing: SooKris
Category: Romance
Warning: Ai không thích couple này thì đừng đọc cũng đừng chém nhá
Startus: Just Moment
A/N: Hôm qua ngồi học tiết toàn hình học, nhìn mấy cái hình không gian tự nhiên nghĩ ra cái moment này. Nó chả liên quan gì tới mí fic kia hết, chỉ là cảm hứng tuôn trào thôi keke. À đem đi khi có sự đồng ý của mình nhé.
 
Enjoy~~~
 
 Lớp 13E, trung học SM, 11.00 a.m.
"Reng reng"
- Cả lớp nhớ làm bài tập đó!
 
- Vậng!
Cả lớp xôn xao ra về sau buổi học dài ngoằn.
- Sooyoung à, cậu không về sao? - Cô bé có bảng tên Jung Soo Yoen vội hỏi người bạn của mình.
 
- Oh... các cậu về trước đi, tớ giải nốt bài nữa đã. - Sooyoung tươi cười trả lời.
 
- Um, mai gặp cậu nhé. Anyoeng!
 
- Anyoeng, cẩn thận nhé! ^^
 
- Tờ biết rồi.
 
Nhìn bóng dáng của cô bạn và mọi người ra khỏi cổng trường, Sooyoung lập tức dọn đồ và nhanh chân đến phòng thư viện... Ở đó có một người đang cờ... Sooyoung bước từng từng bước thật từ tồn, chậm rãi mà không để ý rằng có một bóng đen đi theo sau cô từ lúc nào và rồi "nó" phát ngôn:
- Em học sinh kia đi đâu thế? Giờ này sao không về mà lãng vãng ở đây?
 
Sooyoung giật mình quay lưng lại nhìn.
- Á á á... má ơi cứu con....- Sooyoung hét lên khi nhìn thấy một con quỷ(???) trước mặt mình.
 
- Suỵt suỵt, là tớ là tớ, đừng có la!! - Người đó vội cởi cái con quỷ ra.
 
- Yah, cậu đùa kiểu ấy đó hã? Aish.. thật là. - Sooyoung bắt đầu nổi cáu.
 
- Vui mà!
 
- Vui cái con ngựa nhà cậu ấy. Tránh ra đi, đừng có cản đường tớ.
 
- Được rồi, được rồi, mình xin lỗi.... Sooyoung à~, sooyoung ơi~, Kevin xin lỗi mà~ Sooyoung dễ thương dừng giận nữa nha~ Kevin biết lỗi rồi~~~~ - Kevin (lại) giở cái aego chết người ấy ra nài nỉ Sooyoung.
 
Nhắm mắt thở dài, sooyoung ngán ngẫm trước cậu bạn của mình.
- Ok Ok! Chịu thua cậu luôn.
 
- Youngie là nhất, yêu Youngie nhất. Cho cậu nè. - Kevin lấy ra một cây kẹo bông gòn.
 
- Oh, kẹo bông gòn, cậu mua ở đâu thế? Tớ tưởng bác Lee nghỉ bán rồi. - Sooyoung nhận lấy cây kẹo từ tay Kevin - mon ưa thích của cô mà tủm tỉm cười.
 
- Bí mật, không nói cho cậu biết đâu.
 
- Cậu thế đấy, nhớ đi. - Sooyoung nói rồi quay lại với cây kẹo trên tay.
 
Những cử chỉ hành động của cô đều được Kevin ghi lại bằng những tấm ảnh thật đẹp.
- Sooyoung này!
 
- Hm?
 
- Ở đây..- Kevin chỉ chỉ tay vào khóe môi của mình.
 
- Câu thật là... - Sooyoung ngả người về phía Kevin đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ. - Được chưa? Có mỗi cây kẹo mà đòi hỏi quá đáng đấy.
 
- Yah, cậu tưởng bở gì thế? Miệng cậu dình kẹo kìa.
 
Phát hiện ra mình nhầm lẫn Sooyoung rơi vào tình trạng ngượng khủng, không thể nói được lời nào đành bỏ đi một nước. Kevin thấy thế liền đổ thêm muối vào nước mắm.
- Sao thế? Quê ế nhệ rồi kìa! Đợi tớ với, chậm thôi...