Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

[Series Drabble] [K] At the moment. You and I [ Sooyoung - Kris - Luhan - Onew - Key]

Part 4 - Confession  - SooKey



7:30am, SM High School.

Buổi sáng thứ hai đầu năm học mới, tất cả học sinh trong trường đều hân hoan được gặp lại thầy cô và bạn bè. Tuy nhiên, cũng có một số phần tử cày đêm và ngủ gà ngủ gật trong lớp. Một trong số đó là Kim Ki Bum, học sinh lớp 209.

- Nào nào cả lớp chú ý!!- Tiếng cô giáo vang lên. - Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một thành viên mới, bạn ấy vừa chuyển đến sáng nay. Vào đi em.

Cô nàng học sinh mới nghe thấy tiếng gọi của cô giáo liền nhanh nhảu bước vào cuối chào.

- Chào mọi người, mình là Choi Soo Young! - Ngẩng đầu cô khiến cho mọi người "Oh" lên một hơi dài (quá dễ thương cơ mà). Nghe đến cái tên "Choi Soo Young" Kibum liền ngẩng cao đầu.

- Được rồi, Sooyoung sẽ ngồi ở đâu đây? Chỗ nào còn trống nhỉ? - Cô giáo đảo mắt xung quanh lớp học tìm chỗ. - Chỗ của Kibum còn trống, em ngồi cạnh Kibum nhá!

- Vâng thưa cô!
.
.
.
Thứ sáu tuần trước...

Kibum đang cố gắng tìm kiếm quyển sách 'Ngày nắng' của tác giả nổi tiếng Alex P trong hàng ngàn cuốn sách ở thư viện này. Đi đứng nằm ngồi cả buổi mà chả thấy nó đâu, đến hỏi người quản lí, anh ta tra tra một hồi rồi bảo là không có người mượn có thể là một người nào đó đang đọc ở đây. Cơ mà quản lí còn nói có đến hai quyển nhưng ao cậu tìm mãi chẳng thấy cuốn thứ hai nằm ở đâu cả. Ngồi bệch xuống cái ghế gần mình nhất, cậu vô tình động đến người bên cạch.

- Rốt cuộc thì mày ở đâu vậy hả Ngày nắng???

Cậu nói rất khẽ nhưng cũng đủ để thu hút người ngồi bên cạch.

- Cậu đang tìm Ngày nắng hả?

Ngước mặt nhìn chủ sở hữu của câu hỏi cậu vô thức đứng hình bởi vẻ đẹp rất lạ. Mái tóc nâu màu nắng, làn da trắng hồng và đôi mắt có sức hút đặc biệt.

"Má ơi người đâu mà đẹp dữ vậy nè?"

- Cậu gì ơi, cậu có làm sao không?

- Ơ, à à tôi không sao. - Nó ngơ ngác và trả lời.

- Cậu đang tìm quyển Ngày nắng hả?

- Vâng, cậu có biết nó ở đâu không?

- À, mình đang đọc nó.

Cô gái nói rồi giơ quyển sách lên cùng một nụ cười cực kì toả nắng. Ngay giây phút này tim nó như ngừng đập. Từ trước đến giờ nó đâu có như vậy đâu. Hình như nó..nó...nó yêu rồi...
.
.
.
- Chào cậu, chúng ta lại gặp nhau rồi!

Sooyoung thân thiện chào và một lần nữa nó hẫng nhịp trước nụ cười của cô. Thế là suốt buổi học đó Kibum chả tiếp thu được một chút gì. Len lén nhìn sang cô, tim nó đập nhanh hơn. Nó không thể tin vào mắt mình là nó lại có thể gặp lại cô. Học cũng lớp, ngồi cũng bàn nữa chứ...

Thắm thoát thời gian trôi qua tình cảm của nó dành cho cô ngày một lớn hơn nhiều hơn. Ngày nào nó cũng chỉ nghĩ về cô, ngủ cũng mơ thấy, xem thời sự cũng thấy cô, ngồi ăn cơm gương mặt của cô cũng hiện trong bát canh.
.
.
.
Một ngày thu, ngồi thưởng thức những bài hát yêu thích của mình trên sân bóng chợt một bàn tay từ đằng sau che mắt nó lại.

-Đoán xem ai nào?

Bàn tay mềm mại thế này tất nhiên là chỉ Sooyoung mới có.

- Là cậu, Choi Soo Young.

- Lại thất bại nữa rồi! Sao lần nào cậu cũng đoán trúng thế? - Sooyoung ngồi xuống cạnh nó nhăn nhó.

- Tại cậu dở quá thôi!! Nhưng sao lại biết tớ ở đây?

- Rõ nhau quá còn gì? Hôm nay phiền muộn chuyện gì mà ra đây? Nói tớ biết đi.

- Sooyoung này, cậu từng thích một người nào đó chưa?

- Ừ thì cũng có. Mà cậu hỏi chi vậy? Chả nhẽ cậu thích ai rồi? Ai vậy nói tớ nghe đi!!! - Sooyoung phấn khởi.

- Người đó rất xinh, dịu dàng, học giỏi, đặc biệt có một làn da rất mềm mại. Có một điểm là tớ với người đó cùng thích chung một quyển sách.

- Cha, vậy thì tốt rồi, sao cậu không tỏ tình? Hay là hoa đã có chủ?

- Chưa....chỉ là tớ không dám thổ lộ... Làm sao bây giờ?

- Thì cứ tự tin đứng trước mặt người đó và thổ lộ là được! Đừng ngần ngại gì cả, cứ quyết đoán lên.

Chần chừ một chút, nó toan đứng dậy và quay mặt đối diện với cô. Sooyoung ngạc nhiên dõi theo từng hành động của nó thật kĩ.

- Phải đấy, giống như cậu đứng trước tớ bây giờ này! Cố lên. - Cô cũng đứng dậy theo.

- Tớ, Kim Ki Bum này, sẽ thổ lộ.

- Đúng đúng khí thế phải như vậy.

- Choi Soo Young, tớ thích cậu!

.
.
.
.
End.

Kamsa mọi người đã ủng hộ!!
Cúi đầu chín chục độ.

Mình nghĩ có thể sẽ lặn một thời gian đợi khi nào mình sắp xếp xong sẽ lên ngay. Nếu như mọi việc thuận đường xuôi gió mình sẽ cho fic Timeless trở lại. Mong mọi người sẽ ủng hộ mình.

Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

[Series Drabble] [K] At the moment. You and I [ Sooyoung - Kris - Luhan - Onew - Key]

Part 3 - Mini love - OnSoo




Sooyoung's  POV

Tôi là một cô ngốc lúc nào cũng mơ mộng, những thiên đường chỉ có tôi và cậu ấy - Lee Jin Ki. Chàng trai hot nhất khối, luôn đừng đầu và rất tuấn tú nữa. Nụ cừoi của cậu ấy là khỏi chê luôn.

- Yah! Choi Soo Young, cậu làm gì thế? Không làm bài tập à?

- Ơ mình xin lỗi, xong ngay đây!

Đấy, đó chính là Jinki,hoàng tử của tôi. Cậu ấy chịu trách nhiệm dạy kèm cho tôi theo lời dặn dò của thầy Jung vì tôi yếu toán lắm. Chúng tôi bắt đầu cũng gần được 3 tháng rồi. Nhìn cậu ấy làm thầy giáo cũng ra trò phết ấy chứ, tương lai có thể sẽ thành giáo viên khó tính đấy!

Loay hoay gần 2 tiếng đồng hồ tôi mới làm xong đống bài tập cậu ấy giao. Bài nào bài nấy khó ơi là khó. Cơ mà cậu ấy đâu rồi?... À phải rồi hồi nảy có bảo là đi mua coffee.

- Xong rồi đó hả? Đưa mình xem nào.... Trời ơi, có phải cậu không đấy Sooyoung? Bài tớ cho đâu có khó lắm đâu mà sao sai gần 40% thế?

- Yah, yah, như vậy tớ cũng đúng hơn một nửa, đạt chỉ tiêu rồi còn gì? Như vậy là quá giỏi rồi. Kỉ lục mới của tớ đó! Cậu không khen mà còn chê bai gì nữa?

- Cứ thế này thì làm sao cậu có thể qua kì thi học kì ngày mai chứ?

- Như thế thì đã làm sao?

- Không nói nhiều, cậu phải làm lại số bài cậu làm sai, nếu làm không đúng thì đừng mong về nhà.

- Cậu nói như thể cậu làm chủ tớ không bằng. Tại sao phải nghe cậu chứ? Mặc kệ tớ đi về.

- Còn cãi lại nữa hả? Ey... Tớ lấy nó làm sao cậu về được đây?

Thế đấy, cộc cằn, khó tính. Phán một câu làm cho mặt mày tôi xanh rờn luôn. Nhưng biết phải làm sao,cậu ấy giữ ví của tôi rồi làm sao về được đây? Nhà thì xa cuốc bộ là điều không thể! Haizz đành phó mặc cho trời định thôi...
...
- Jinki, tớ đói, tụi mình đi ăn gà rán đi nha!

- Không được, bụng đói thì dễ tập trung. Làm tiếp đi.

- Cậu ác độc quá đấy! Nhỡ tớ xỉu thì làm sao?

- Nếu cậu xỉu thật thì...

- Thì sao? Cậu cõng tớ về à?

- Mà làm gì có chuyện đó, con heo háu ăn như cậu thì làm sao mà xỉu được? Nhanh làm đi!

- Tớ không chịu đâu! Tớ đói, tớ muốn ăn, Sooyoung muốn ăn, Sooyoung đói! Cho Sooyoung ăn đi.

- Cậu ồn ào quá đấy. Mới có 7h mà đói gì?

- Youngie đói mà,  Youngie muốn ăn!!!! - tôi nũng nịu như một đứa trẻ và hình như Jinki cũng sắp hạ vọng.

- Lại giở chiêu này ra xài nữa. Nhưng hôm nay không có tác dụng đâu! Làm tiếp đi. Tớ đi đây một lát. Không được đi đâu đó. Tớ quay lại ngay, nghiêm túc mà làm bài đó!

Sao thế chứ? Tại sao lại không có tác dụng? Tại sao? Thường ngày chiêu này có tác dụng lắm mà!!! Wae? WAE?

End Sooyoung's POV
----------
Lát sau Jinki trở lại với hai ly mì và một ít bánh trái. Nhưng, Sooyoung đã ngủ tự lúc nào. Nhẹ nhàng tiến lại gần đặt đò ăn xuống, Jinki lấy chiếc điện thoại chụp lại khoảnh khắc hiếm có này. 'Tách'- tiếng động làm Sooyoung thức giấc.

- Cậu làm gì đấy? Sao lại chụp lén tớ? Đưa đây!

- Không đấy! Nếu cậu chụp được tớ sẽ đưa!

Sooyoung nhón người lên chụp chiếc điện thoại nhưng Jinki đâu dễ để cho Sooyoung đạt được mong muốn. Giơ bên trái rồi lại bên phải, xuống dưới rồi lên trên và...mặt họ đã chạm mặt. 'Thình thịch, thình thịch' . Họ gần đến nổi có thể nghe nhịp đập của trái tim. Chợt Jinki nảy người.

- Cậu nói là đói nên tớ đi lấy cái này, cậu ăn đi! - Jinki lúng túng không  biết phải làm gì.

- Oh, a, à, tớ biết rồi. Cậu cũng ăn đi.  - Sooyoung cũng lúng túng không kém.

Không khí vốn đã ngại ngùng rồi mà lại thêm ngại ngùng hơn khi Sooyoung và Jinki tình cờ lấy cùng một lon nước. Jinki rụt tay.

- Cậu uống đi, tớ uống lon khác.

- Oh...
----------
7h35' Giây phút ngại ngùng cũng qua, bây giờ họ trở lại với nhiệm vụ của mình.

- Jinki!

- Hm? Chỗ nào không hiểu? - Jinki trả lời nhưng vẫn cắm mắt vào cuốn sách.

- Lấy chỗ này xong rồi làm sao nữa?

- Chỗ nào?

- Đây...

Lại một lần nữa, họ tình cờ quay mặt cùng một lúc như có hẹn trước. Nhưng lần này một bộ phận trên mặt của họ vô tình chạm vào nhau. Cả Sooyoung và Jinki đều trợn to mắt. 1s 5s 15s... Chợt chuông điện thoại reo. Định hình và trở về, Sooyoung trượt tay.

- Vâng umma con về ngay ạ!
.
.
Trước cửa nhà Sooyoung.

- Cám ơn cậu nhé, về cẩn thận!

- Um.. Ngủ ngon.

- Cậu cũng ngủ ngon!

Bước chân đến cổng nhưng Sooyoung quay lại và đặt lên má Jinki một nụ hôn thật nhẹ nhàng rồi chạy nhanh vào nhà bỏ lại một chàng trai ngây ngô...

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014

[Series Drabble] [K] At the moment. You and I [ Sooyoung - Kris - Luhan - Onew - Key]

Part 2 - Thank you - SooHan








A/N:  Fic lấy ý tưởng từ câu chuyện ngắn: ' Niềm tin hai mươi ngàn đồng' trong quyển Mỗi người là một kho tàng của Mai Phương Uyên. Nên đọc có thấy giống cũng đừng trách.
Xưng hô trong fic thế này: Mình và Bạn (xài kính ngữ); Cậu và Tớ (không xài kính ngữ).



Đó là một buổi trưa đầy nắng. Sooyoung trên đường từ siêu thị về nhà và đang đứng dưới cột đèn giao thông chờ đèn xanh để sang đường. Mồ hôi chảy nhồn nhột dau lưng áo. Nó nhấp nhỏm, đợi đèn chuyển màu rồi đi.

" Này, bạn gì ơi..."

Có tiếng gọi làm nó phải quay đầu lại. Đối diện nó là một cậu trai. Ba lô xanh, áo màu be, quần sẫm màu. Trông cậu ta có vẻ lúng túng.

" Mình nhờ bạn cái này một chút được không?"

" Ừ..."

Nó đáp lại, tự hỏi vì sao mà cậu ta lại túng lúng đến thế. Một lúc lâu cậu trai mới nói được thật rành rọt.

" Mình đi dạy thêm gần đây mà mình lại quên mang theo ví. Bạn có thể...cho mình mượn một ít tiền để đi xe bus không?

Thì ra chuyện là vậy. Xem kìa, cái kiểu kia mà không có xu nào trong túi thì hơi vô lí. Nó nghiêng đầu quan sát cậu trai kia, những giọt mồ hôi chảy hai vầng thái dương rồi nó nhẹ nhàng rút ví ra và hỏi.

" Bạn về đâu? Đi tuyến nào?"

" Mình đến Happy Coffee làm thêm, tuyến 102 bạn ạ!"

Trong ví nó chỉ còn đúng một tờ một nghìn won.  Nó ngần ngại, rồi quả quyết đưa cho cậu ta.

" Đây, bạn cầm lấy đi. Đi đường cẩn thận nhé"

Cậu trai mỉm cười, định đi, bỗng quay lại.

" À, mình là Luhan, còn bạn?"

" Sooyoung."

" Vậy khi nào Sooyoung rãnh thì đến Happy Coffee nhé!"

" Để bạn trả nợ mình à?"

" Ừ thì... Để mình mời cậu cà phê, mượn tiền con gái thế này ngại quá!"

Nó nhoẻn miệng cười và gật đầu. Xe bus đến và cậu trai tên Luhan đó rời đi. Ngồi lên xe rồi mà cậu ta vẫn còn vẫy tay chào nó.
.
.
.
Hai ngày sau, nó có việc và đi ngang tiệm cà phê đó. Chợt nhớ đến chuyện lần trước nó đứng ở ngoài và lưỡng lự không biết có nên vào hay không. Nhìn qua khung cửa kính nó thấy cậu ta. Trong bộ đồng phục màu nâu làm nổi bật làn da trắng, thật đẹp và vô thức nó đứng đó ngắm cậu trai một lúc lâu. Rồi chợt ánh mắt của nó và cậu chạm nhau, nó mở to mắt quay mặt đi chỗ khác. Về phần cậu trai, thấy nó liền chạy ra ngoài.

" Sooyoung đến rồi sao không vào trong?"

" À, mình..."

Chưa để nó nói hết câu thì cậu ta nắm tay nó kéo vào trong.

" Đợi mình xíu nhé, sẽ có cà phê ngay thôi"

Cậu ta nói và lại mỉm cười. Nó ngồi ở một góc khá đẹp, đảo mắt nó nhìn xung quanh, cách bày trí thật là dễ thương cuốn nó vào.

" Của bạn đây! Mình tưởng bạn không đến luôn ấy chứ."

" Oh, thật ra mình cũng quên mất. Hôm nay có việc đi ngang qua đây mình mới nhớ đấy, thế này có làm phiền bạn làm việc không?"

" Không sao đâu, bạn cứ thoải mái đi."

Cậu trai nói và lại cười. Bây giờ nó mới để ý rằng khi cậu ta cười nhìn rất đẹp. Và rồi thịch một cái, tim nó hẫng một nhịp.

" Bạn làm ở đây lâu chưa?"

Câu nói vụng về để bắt đầu câu chuyện nhưng đủ để câu chuyện dài ngoằn của nó bắt đầu.

Vài tuần sau nó và cậu thân nhau.

Vài tháng sau nó và cậu đi đâu cũng dính lấy nhau.

Vài năm sau nó và cậu hưởng tuần trăng mật ngọt ngào bên nhau.
.
.
.

"Cám ơn nhé người thanh niên lạ mặt. Cám ơn cậu đã xuất hiện trong cuộc đời tớ."
.
.
.
Trên bãi biển Bali lãng mạn vô vàn... Nó tựa đầu vào vai cậu ngắm cảnh hoàng hôn.

- Hình như vẫn còn thiếu thiếu cái gì thì phải!

- Chuyện gì vậy?

- Một nghìn won, anh chưa trả em một nghìn won...

- Chẳng phải anh trả bằng ly cà phê rồi sao?

- Nè ly đó có 800 thôi nha!! Trả em 200!!

- What??????







Chờ đó part sau sẽ lãng mạn hơn ~~~~~~

Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

[Series Drabble] [K] At the moment. You and I [ Sooyoung - Kris - Luhan - Onew - Key]

Part 1 - It's you - SooKris



Một sáng thu, tôi đến chở cô ấy đi học. Chúng tôi học chung cũng ba năm cấp ba rồi.

- Hôm nay cậu làm tớ cảm thấy lạ đấy nhé!

-  Ý cậu nói vậy là sao?

Tôi vừa cười vừa nói.

- Là thường ngày khi tớ đên chở cậu đi học, ngồi đằng sau cậu nói chuyện ríu rít. Thế mà...

- Thế mà hôm nay tớ im lặng quá chứ gì?

Tôi im lặng và cô ấy cũng im lặng đến khi tới trường. Tôi biết không bao giờ cô ấy như vậy, có lẽ vì một chuyện gì đó nhưng tôi chưa dám hỏi.

Nhiệm vụ của tôi là đưa cô ấy đi và về nhà hằng ngày. Chúng tôi thân nhau từ hồi năm đầu, nhiều lúc mấy đứa bạn hiểu lầm tôi và cô ấy đang hẹn hò và những lúc như thế cô ấy hét to rằng: 'Này, chúng tớ chỉ là bạn thân thôi! Các cậu có ghen tị đến đâu cũng không cần nói quá lên như vậy.'. Trông cô ấy hung dữ thế nhưng lại rất đáng yêu nhá. Chắc cũng vì lí do đó mà tôi đã yêu cô ấy tự lúc nào. Nhưng chuyện gì tới thì nó cũng tới.

- Kevin à!

Đang chăm chú cho bức tranh tuyệt đẹp của mình, tôi nghe như tiếng ai đó gọi mình.

- Có chuyện gì thế, Sica?

- Cậu có thể dạy tớ vẽ được không? Tớ muốn tham gia câu lạc bộ nhưng trình vẽ của tớ chưa chuẩn cho lắm.

- Được thôi, cậu ngồi vào đây! Đầu tiên tập vẽ về tượng trước nhá.... Umm sai rồi, phác thảo thế này sẽ dễ hơn.

- Yah, Rồng con cậu rãnh không ra... Chắc cậu không rãnh rồi, hai người cứ tiếp tục đi, tớ không làm phiền.

Thoáng thấy gương mặt cô ấy trĩu xuống khi bắt gặp tôi đang cầm tay Sica, cô ấy làm sao vậy? Chẳng lẽ là do tôi? Không đời nào, cô ấy làm sao buồn vì tôi được, chúng tôi chỉ là bạn thân thôi mà.

2 tuần sau....

Thế là tôi nhận dạy vẽ thêm cho Sica, đương nhiên chuyện gặp nhau thường xuyên hơn một chút cũng là bình thường và có vẻ như điều đó làm cho Sooyoung không được vui cho lắm. Cô ấy bắt đầu lãng tránh tôi, cô ấy không cần tôi đến đón đi học mỗi ngày nữa, cô ấy không cần tôi mua nước hoa quả nữa, không ăn trưa cùng tôi, không cười khi thấy tôi, không học nhóm cùng tôi và không gọi tôi là 'Rồng con' nữa. Cô ấy lướt qua tôi như người xa lạ. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Ai đó hãy nói cho biết đi...

Sức chịu đựng của tôi cũng có hạn, quyết định gặp cô ấy và hỏi rõ ràng mọi chuyện.

- Cậu kéo tớ lên đây làm gì?

- Sooyoung, cậu sao vậy?

- Cậu quan tâm đến tớ à? Tưởng đâu chỉ lo cho nàng thơ mới thôi chứ.

- Ý cậu là sao? Nàng thơ mới? Ý cậu là Sica?

- Còn ai vào đây nữa, thân thiết đến nỗi cầm tay nhau kia mà..

- Yah, Choi Soo Young cậu bị điên à? Sao lại nghĩ tớ như vậy, chúng tớ chẳng có gì hết! Chỉ là Sica nhờ tớ dạy vẽ cho thôi, không có nàng thơ nàng thiết gì ở đây hết.

- Mặc kệ cậu.

- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Sao lại đối xử với tớ như thế chứ?

Tôi không kiềm chế được bản thân mà ép cô ấy vào tường.

- Cậu nói đi, cậu đang ghen đúng không?

- Ghen cái gì chớ? Tớ làm gì mà-

Chưa để cô ấy nói hết câu tôi đã tham lam chiếm lấy bờ môi ấy. Ngọt, môi cô ấy thật ngọt, sau vài giây tận hượng vị ngọt đó tôi tạm tha cho nó... Cô ấy vẫn còn khá sốc khi tôi làm vậy.

- Youngie, tớ thích cậu. Trong trái tớ chỉ có mình cậu thôi, không ai khác có thể thay thế được.... Cậ-u cậu làm bạn gái tớ nhá?

Cô ấy im lặng, tôi cũng im lặng, chúng tôi nhìn nhau kĩ từng chút một.
.
.
.
Và rồi cô ấy nhón người đặt cho tôi một nụ hôn. Thật là ngọt ngào mà!!!
.
.
.
.
Sau đây là một chuyện au biết rds biết Soo biết, chỉ có Kevin là không biết thôi.....kkkkkkkkk

Trước cái hôm mà Sica vào hỏi Kevin....

Tại một cái góc nào đó của cái một quán cà phê nào đó, hai cái đầu một vàng, một đen chụm lại bàn tán lí nhí... ( Au phải cài máy nghe trộm tối tân nhứt để nghe đó!!)

- Sica này, làm thế liệu có được không? Lỡ như cậu ấy không thích mình thì sao? Chuyển sang thích cậu thì sao? - Cái đầu đen lên tiếng.

- Yah, cậu có phải đồ ngốc không vậy? Chơi thân với cậu ấy lâu như vậy mà không nhận ra à? Tớ nhìn một cái là biết ngay cái ánh mắt của Kevin nhìn cậu không bình thường rồi. - Đầu vàng trả lời ngọt xớt.

- Ey..... Lỡ không phải thì sao? Tớ sợ lắm....

- Cái cậu này, sợ gì không biết? Có tớ ở đây mà, có Jung Soo Yeon này ở đây là không sợ gì hết! - Đầu vàng vỗ ngực xưng tên.

- ...

- Yah~~ đừng biểu hiện thế chứ? Cậu tin tớ đi, người trong cuộc không sáng suốt bằng người ngoài cuộc đâu!

- Cũng đúng!! - Đầu đen gật gật - Được rồi, tớ sẽ nghe cậu.

- Thế mới là Choi Soo Young chứ! Thế này nhá, đầu tiên tớ.... Sau đó cậu sẽ thế này.... Rồi sau đó.....

Ha ha thế là biết rồi nhớ... Tội nghiệp bợn Kevin quá đi.

[Series Drabble] [K] At the moment. You and I [ Sooyoung - Kris - Luhan - Onew - Key]



 Ảnh: Google

[Series Drabble] [K] At the moment. You and I [ Sooyoung - Kris - Luhan - Onew - Key]


Author : NewS Bum a.k.a Alex P


Disclamer: Họ đương nhiên không thuộc về au.


Ratting: K


Category: Học đường, lãng mạn, hài hước, sến súa,....


Parings: SooKris, SooHan, OnSoo, SooKey


Startus: completed.


Warning: Ai không thích, anti những con người này xin click back. Đọc xin đừng gây war.


A/N: - Vì quá yêu bọn trẻ nên quăng nó vào đây hết luôn...

- Mang fic đi thì nhớ cre đầy đủ tên author và hú mềnh một tiếng.

- À, nói trước là nó ngắn nhá....




Part 1 - It's you - SooKris

Part 2 - Thank you - SooHan

Part 3 - Mini love - OnSoo

Part 4 - Confession - SooKey

Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

[Oneshot] [K] Đây là một âm mưu [ChangSoo]



Author: News Bum aka Alex P
Tittle: Đây là một âm mưu
Disclamer: Họ mãi mãi là của nhau của nhau của nhau.....
Ratting: K
Parings: ChangSoo
Category: Romance, pink, parody
Warning: Ai không thích couple này thì đừng đọc cũng đừng chém nhá, đừng gây war luôn. ^^
Startus: Oneshot
A/N: Mừng sinh nhật lần thứ 24 của tình yêu, háp pì bớt đề tú du nha.
Dạo nì tự dưng bắt đầu thích thích couple Luhan-Jessica, nên đem nó zô làm cameo luôn. Kee!!!
 Đáng lẽ cái này là đinh mần Kẹo bông gòn ChangSoo version nhưng cảm hứng tuôn trào nhiều quá nên thành shot mới luôn. Phần đầu hơi giống bên kia xíu thôi.  Chém mạnh tay nhá!
Enjoy~~~
 
 Lớp 13E, trung học SM, 11.00 a.m.
"Reng reng"
- Cả lớp nhớ làm bài tập đó!
 
- Vâng! 
Cả lớp xôn xao ra về sau buổi học dài và mệt mỏi.
- Sica à, ăn trưa thôi! Cô bé có bảng tên Choi Soo Young huých tay Jessica.
 
- Xin lỗi nha, mình hẹn với Luhan rồi! Cậu ăn với Changmin đi nhé!
 
- Lại hẹn hò, thôi cậu đi đi, đừng nhớ tới tớ nữa! 
 
- Thôi nào, tớ tạo cơ hội cho cậu với Changmin còn đòi gì nữa? Cậu cũng thích Changmin mà làm màu hoài. - Sica ngắt má Sooyoung.
 
- Yah, ai nói tớ thích hắn ta chứ, cậu đừng có mà nói tào lao!!
 
- Nè hai cậu nói gì có liên quan đến tớ thế? Youngie sao mặt cậu đỏ thế? Tớ đưa cậu đến phòng y tế nhá! - Changmintừ phía sau nhào đến.
 
- Nói xấu cậu đấy, tớ đi đây, hai người ăn vui vẻ nhá! - Sicanháy mắt tinh nghịch.
 
- Hai người? .... Youngie, cậu ấy nói hai người, chẳng lẽ cậu, Youngie cậu...có bạn trai rồi hả? Sao lại thế chứ, cậu nói sẽ cho mình cơ hội mà? Wae-o, wae?
 
- Yah, nếu còn đứng đó lảm nhảm nữa là ăn một mình đó!
 
- Oh... Như vậy là cậu và ...tớ hả? - Changmin ngây ngô.
 
- Còn đứng làm gì, muốn nhịn đói sao?
 
- Đợi tớ với, làm gì mà đi nhanh vậy? Hôm nay cậu muốn ăn gì? Miến trộn hay là...
 --------------------------
Tại căn tin.
- Nè, ăn gì để người ta đi lấy cho!
 
- Gì cơ? ...Youngie lấy đồ ăn cho mình hả? Đã quá!!! Youngie lấy gì mình cũng ăn hết á! - Changmin dừng bấm điện thoại reo lên sung sướng.
 
- Vậy tìm chỗ ngồi đi.
 
- Um, um.
Changmin tìm một vị trí thật đẹp để mình và Sooyoung ngồi ăn thoải mái. Vài phút sau Sooyoung trở lại với khay đựng đầy đồ ăn.
- Làm gì mà bấm điện thoại mãi thế?
 
Changmin vội cất điện thoại đi.
- Không có gì đâu, mấy tin nhắn rác ấy mà! Ăn thôi, ngon quá đi...
 
Sau khi ăn xong, Changmin và Sooyoung trở về lớp. Đi ngang qua nhà vệ sinh.
- Đợi tớ một lát nhé, tớ vào nhà vệ sinh!
 
- Nhanh lên đấy!
 
3 phút.... 5 phút.... " Sao lâu thế nhỉ?" 
Đột nhiên Sooyoung nghe thấy tiếng hét lớn từ nhà vệ sinh vọng ra.
- Mày dám chống lại lời tao nói hả? Chết nè, chết nè...
 
- Em đâu cố ý đâu, anh đừng làm thế đau lắm...
 
" Giọng nói này của Changmin mà"
 
- Tao đem mày thảy xuống hồ thì mày mới biết sợ, tụi bây lên.
 
- DỪNG TAY!!!!!! 
 
- Sooyoung, sao em lại ở đây? - Tên đó bỏ Changmin ra. < Special appear: Jung Kyung Ho> 
 
- Youngie.... - Changmin chạy về phía Sooyoung.
 
- Jung Kyung Ho! Anh thật quá đáng! Sao lại đánh người thế chứ? Chẳng phải tôi đã nói với anh là chúng ta chỉ là bạn, không có quan hệ nam nữ gì hết! Changmin không sao chứ?
 
- Tớ không sao.
 
- Sooyoung, em thích thằng nhóc đó hơn anh sao?
 
- Phải đấy thì sao nào? Chúng ta đi, tơ đưa cậu lên phòng y tế. - Sooyoung nắm tay Changmin đi một mạch.
.
.
Phòng y tế trung học SM.
- Ui, đau!
 
- Ngồi yên chút đi, sao lại để bị đánh ra nông nỗi này? Không  biết né à? Thế này không biết có nội thương không nữa.
 
- Cậu lo cho tớ hả?
 
- Ai lo cho cậu đâu, tớ chỉ lo cho- 
 
Changminnắm chặt tay Sooyoung lại.
- Làm gì thế, bỏ tay tớ ra!
 
- Cậu nói thật đi, cậu thích tớ, đúng chứ?
 
- Tớ, tớ... - Sooyoung đỏ mặt lần hai.
 
- Sooyoung à, cậu có biết tớ thích cậu lâu lắm rồi không? Tớ thích cậu nhiều đến nỗi ngày nào tớ cũng muốn gặp cậu, gặp cậu rồi thì tớ lại muốn ôm cậu vào lòng. Tớ chịu đựng hết nổi rồi.
 
Changmin ôm Sooyoung vào lòng.
- Changmin...cậu muốn làm gì?
 
Áp tay mình lên mặt Sooyoung, Changmin thổ lộ lần hai.
- Cậu cảm nhận được tim tớ đập rất mạnh đúng không?
 
- Oh, ừ thì...
 
- Nhìn thẳng mắt tớ này... Làm bạn gái tớ nhé!
 
Changmin mạnh dạn tỏ tình với Sooyoung. Với đôi mắt gần như ngấn lệ, Sooyoung gật đầu đồng ý.
 
- Youngie là nhất, kể từ giờ Choi Sooyoung này là của Shim Changmin!!! Yeah!!!! - Changmin bế Sooyoung lên cao quay vòng tròn.
 
- Cho tớ xuống đi chóng mặt quá!
 
- Tớ xin lỗi, tớ vui quá ấy mà. Youngie à, trước tiên cho tớ thực hiện điều mà tớ ấp ủ bấy lâu nay nha!
 
- Cụ thể là- Changmin hôn lên má Sooyoung một cái - Cái cậu này! Sao lại làm thế chứ? Tớ về lớp, mặc kệ cậu!
 
Sooyoung bỏ đi một nước, còn Changmin đi theo sau từ tốn lấy điện thoại ra...
" Plan completed" 
 
" Rì rì" - Điện thoại rung báo có tin nhắn.
From: Shim ăn nhiều 
" Plan Completed"
- Kết quả thế nào, Kyuhyun?
 
- Plan completed, lần này cực cho Jungho hyung rồi, đúng không Kim Đại Nhân?
 
- Báo cho hắn biết đi, nếu không nó đứng ngồi không yên đấy. - Sau câu nói người mang biệt hiệu Kim Đại Nhân xoay ghế. - Bắt đầu bước thứ hai nào!
 
- Bước hai nào hyung? Chẳng phải hoàn thành rồi sao? - Kyuhyun khó hiểu nhìn Heechul.
 
- Vài ngày nữa đến sinh nhật thằng nhóc ăn nhiều đó, bên kia muốn tặng quà đấy! 
 
- Hyung nhận thêm khi nào mà không nói cho em biết thế? Được rồi em đi chuẩn bị đây.
 
- À khoan đã, nhớ bảo Changmin thanh toán nhé!
 
Kyuhyun vừa đi khỏi, thì Heechul có điện thoại.
- Yoboseyo?
 
- Oppa, cậu ấy vừa tỏ tình với em rồi, cho nên oppa đổi kế hoạch thành mừng sinh nhật cậu ấy nhá? 
 
- Ta biết rồi, thoả thuận vẫn như cũ nhá!
 
- Oppa~ 
 
- Thôi được rồi, 2 vé xem phim với 1 buổi ăn khuya, được chưa?
 
- Oppa tốt với em nhất, em phải vào lớp rồi! Tạm biệt oppa!
 
Cúp máy Heechul lập tức gọi thêm một cú nữa.
- Anh đây, dạo này nhóc khoẻ chứ?....
-----------------------
Changmin' s birthday.  Vì hôm nay là thứ ba nên cả Sooyoung và Changmin đều phải đi học, đến chiều tối cả hai mới hẹn hò được.
5.00 p.m.
' Ting ting'- âm báo tin nhắn của Sooyoung.
" Tớ nhớ cậu quá" 
" Mới gặp trên lớp mà"
" Bởi thế giờ mới nhớ nè"
" Xạo quá đi, lát là gặp nhau rồi"
" Ờ há, hôm nay cậu tặng quà gì cho tớ vậy?" 
" Bí mật, lát gặp tớ nói" 
" Hồi hộp quá đi!!!! Lát gặp cậu"
" Um... "
.
.
.
6.00 p.m. Tại Happy Coffee.
- Sooyoung ở đây nè! - Changmin giơ tay. - Cậu uống gì?
 
- Espresso.
 
- Đợi tớ một lát nhé!.... Đây, của cậu nè!
 
- Gomawo!
.
.
- Youngie, cậu nói tớ biết đi, quà của cậu ấy!
 
- Tớ đi vệ sinh rồi sẽ nói! - Sooyoung rời khỏi bàn để lại mình Changmin.
 
Ở một góc khuất của quán, Kyuhyun và một cô gái lạ lấp ló.
- Được chưa ạ? < Special appear: F(x)' s Luna>
 
- Một chút, chút....được rồi! Cố lên nhé Luna!
 
- Um.  
 
Luna tiến lại gần bàn Changmin vờ như bị nhức đầu và bước đi loạng choạng rồi  khuỵu ngã vào lòng Changmin.
- Ối, tôi xin lỗi!
 
- Cô có sao không? - Changmin đỡ Luna dậy.
 
- A, tôi hơi nhức đầu, anh có thể đưa tôi đến bàn kế bên không? Tôi đang đợi bạn.
 
- Oh oh, cẩn thận nhé!
 
Đặt Luna ngồi vào ghế. Changmin chuẩn bị quay lưng, thì...
- Ui!
 
- Chuyện gì thế? 
 
- Có gì đó bay vào mắt rồi, đau quá, không mở mắt ra được.
 
- Để tôi xem nào!
 
Changmin mặt đối mặt với Luna ( nhằm mục đích thổi bụi ra ấy mà). Cùng lúc đó Sooyoung từ nhà vệ sinh bước ra và...
- Yah! Shim Changmin! Cậu đang làm cái gì thế?
 
- Ơ, tớ có làm gì đâu? Cậu hiểu lầm-
 
- Hiểu lầm? Mắt tôi chứng kiến rõ rành rành thế này mà bảo là hiều lầm? 
 
- Thật sự là như thế mà! - Changmin bắt đầu bối rối.
 
- Hay thật. Tôi còn định tặng quà cho cậu nữa chứ. Đúng là điên thật mà! 
 
- Youngie à, sự thật-
 
- Shim Changmin chúng ta chấm dứt tại đây. Chào. 
 
Sooyoung bỏ đi ra bên ngoài Happy Coffee. Cô chuẩn bị cho bữa tiệc với sự giúp sức của Kyuhyun.
- Sooyoung, đừng đi. - Changmin đuổi theo nhưng Luna ngăn lại. - Xin lỗi nhưng tôi không thể giúp cô nữa.
 
- Listen babe, I' ll dedicate this party for you tonight. Let's party!!!
 
Bản nhạc Happy birthday trỗi lên, bạn bè gỡ bỏ lớp cải trang và Sooyoung cầm chiếc bánh kem màu đỏ bước vào. Tất cả cùng hát làm Changmin xấu hổ xen lẫn bất ngờ không nói nên lời, chỉ biết đứng cười và cười. 
- Saengil chukhahae, Changmin!!
 
- Mọi người, aish, mọi người thật là! Gomawo!
 
- Mau cầu nguyện đi!
.
.
Bữa tiệc diễn ra sôi nổi, nhưng họ không để ý rằng có hai con người biến mất hoàn toàn. ( không nói chắc rds cũng đoán ra) 
.
.
.
Rạp chiếu phim
- Vậy, Luna-ssi là em họ của Heechul hyung? ( dùng kính ngữ)
 
- Vâng. Anh không cần dùng kính ngữ với em đâu. Em nhỏ tuổi hơn mà!
 
- Vâng, tôi sẽ sửa. ( lại kính ngữ) 
 
- Oppa!
 
- Mianae( hết xài kính ngữ) chúng ta đi ăn khyua nhé Sun Young? (tên thật của Luna là Park Sun Young) 
 
- Vâng!
------------------
Tại một nơi nào đó của thành phố Seoul, có một người đang cực sung sướng vì được 'hẹn hò' với tình yêu mới của mình.
- Anna, you are look so lộng lẫy!!!!!!
 
END.
 
Thank for readings.