Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

[Series Drabble] [K] At the moment. You and I [ Sooyoung - Kris - Luhan - Onew - Key]

Part 3 - Mini love - OnSoo




Sooyoung's  POV

Tôi là một cô ngốc lúc nào cũng mơ mộng, những thiên đường chỉ có tôi và cậu ấy - Lee Jin Ki. Chàng trai hot nhất khối, luôn đừng đầu và rất tuấn tú nữa. Nụ cừoi của cậu ấy là khỏi chê luôn.

- Yah! Choi Soo Young, cậu làm gì thế? Không làm bài tập à?

- Ơ mình xin lỗi, xong ngay đây!

Đấy, đó chính là Jinki,hoàng tử của tôi. Cậu ấy chịu trách nhiệm dạy kèm cho tôi theo lời dặn dò của thầy Jung vì tôi yếu toán lắm. Chúng tôi bắt đầu cũng gần được 3 tháng rồi. Nhìn cậu ấy làm thầy giáo cũng ra trò phết ấy chứ, tương lai có thể sẽ thành giáo viên khó tính đấy!

Loay hoay gần 2 tiếng đồng hồ tôi mới làm xong đống bài tập cậu ấy giao. Bài nào bài nấy khó ơi là khó. Cơ mà cậu ấy đâu rồi?... À phải rồi hồi nảy có bảo là đi mua coffee.

- Xong rồi đó hả? Đưa mình xem nào.... Trời ơi, có phải cậu không đấy Sooyoung? Bài tớ cho đâu có khó lắm đâu mà sao sai gần 40% thế?

- Yah, yah, như vậy tớ cũng đúng hơn một nửa, đạt chỉ tiêu rồi còn gì? Như vậy là quá giỏi rồi. Kỉ lục mới của tớ đó! Cậu không khen mà còn chê bai gì nữa?

- Cứ thế này thì làm sao cậu có thể qua kì thi học kì ngày mai chứ?

- Như thế thì đã làm sao?

- Không nói nhiều, cậu phải làm lại số bài cậu làm sai, nếu làm không đúng thì đừng mong về nhà.

- Cậu nói như thể cậu làm chủ tớ không bằng. Tại sao phải nghe cậu chứ? Mặc kệ tớ đi về.

- Còn cãi lại nữa hả? Ey... Tớ lấy nó làm sao cậu về được đây?

Thế đấy, cộc cằn, khó tính. Phán một câu làm cho mặt mày tôi xanh rờn luôn. Nhưng biết phải làm sao,cậu ấy giữ ví của tôi rồi làm sao về được đây? Nhà thì xa cuốc bộ là điều không thể! Haizz đành phó mặc cho trời định thôi...
...
- Jinki, tớ đói, tụi mình đi ăn gà rán đi nha!

- Không được, bụng đói thì dễ tập trung. Làm tiếp đi.

- Cậu ác độc quá đấy! Nhỡ tớ xỉu thì làm sao?

- Nếu cậu xỉu thật thì...

- Thì sao? Cậu cõng tớ về à?

- Mà làm gì có chuyện đó, con heo háu ăn như cậu thì làm sao mà xỉu được? Nhanh làm đi!

- Tớ không chịu đâu! Tớ đói, tớ muốn ăn, Sooyoung muốn ăn, Sooyoung đói! Cho Sooyoung ăn đi.

- Cậu ồn ào quá đấy. Mới có 7h mà đói gì?

- Youngie đói mà,  Youngie muốn ăn!!!! - tôi nũng nịu như một đứa trẻ và hình như Jinki cũng sắp hạ vọng.

- Lại giở chiêu này ra xài nữa. Nhưng hôm nay không có tác dụng đâu! Làm tiếp đi. Tớ đi đây một lát. Không được đi đâu đó. Tớ quay lại ngay, nghiêm túc mà làm bài đó!

Sao thế chứ? Tại sao lại không có tác dụng? Tại sao? Thường ngày chiêu này có tác dụng lắm mà!!! Wae? WAE?

End Sooyoung's POV
----------
Lát sau Jinki trở lại với hai ly mì và một ít bánh trái. Nhưng, Sooyoung đã ngủ tự lúc nào. Nhẹ nhàng tiến lại gần đặt đò ăn xuống, Jinki lấy chiếc điện thoại chụp lại khoảnh khắc hiếm có này. 'Tách'- tiếng động làm Sooyoung thức giấc.

- Cậu làm gì đấy? Sao lại chụp lén tớ? Đưa đây!

- Không đấy! Nếu cậu chụp được tớ sẽ đưa!

Sooyoung nhón người lên chụp chiếc điện thoại nhưng Jinki đâu dễ để cho Sooyoung đạt được mong muốn. Giơ bên trái rồi lại bên phải, xuống dưới rồi lên trên và...mặt họ đã chạm mặt. 'Thình thịch, thình thịch' . Họ gần đến nổi có thể nghe nhịp đập của trái tim. Chợt Jinki nảy người.

- Cậu nói là đói nên tớ đi lấy cái này, cậu ăn đi! - Jinki lúng túng không  biết phải làm gì.

- Oh, a, à, tớ biết rồi. Cậu cũng ăn đi.  - Sooyoung cũng lúng túng không kém.

Không khí vốn đã ngại ngùng rồi mà lại thêm ngại ngùng hơn khi Sooyoung và Jinki tình cờ lấy cùng một lon nước. Jinki rụt tay.

- Cậu uống đi, tớ uống lon khác.

- Oh...
----------
7h35' Giây phút ngại ngùng cũng qua, bây giờ họ trở lại với nhiệm vụ của mình.

- Jinki!

- Hm? Chỗ nào không hiểu? - Jinki trả lời nhưng vẫn cắm mắt vào cuốn sách.

- Lấy chỗ này xong rồi làm sao nữa?

- Chỗ nào?

- Đây...

Lại một lần nữa, họ tình cờ quay mặt cùng một lúc như có hẹn trước. Nhưng lần này một bộ phận trên mặt của họ vô tình chạm vào nhau. Cả Sooyoung và Jinki đều trợn to mắt. 1s 5s 15s... Chợt chuông điện thoại reo. Định hình và trở về, Sooyoung trượt tay.

- Vâng umma con về ngay ạ!
.
.
Trước cửa nhà Sooyoung.

- Cám ơn cậu nhé, về cẩn thận!

- Um.. Ngủ ngon.

- Cậu cũng ngủ ngon!

Bước chân đến cổng nhưng Sooyoung quay lại và đặt lên má Jinki một nụ hôn thật nhẹ nhàng rồi chạy nhanh vào nhà bỏ lại một chàng trai ngây ngô...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét